Thứ Ba, 28 tháng 3, 2017

Phẩm chất “Bộ đội Cụ Hồ”

“Bộ đội Cụ Hồ” là danh hiệu cao quý mà nhân dân Việt Nam dành tặng cho cán bộ, chiến sĩ và Quân đội nhân dân Việt Nam; gắn với sự suy tôn, kính trọng Chủ tịch Hồ Chí Minh - lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam, người anh hùng giải phóng dân tộc, danh nhân văn hóa thế giới. Đó cũng là cách để nhân dân phân biệt giữa quân đội ta với các quân đội khác mà nhân dân ta đã biết đến.
Nhân dân ta gọi quân đội của mình là “Bộ đội Cụ Hồ” thể hiện sự kính yêu đối với lãnh tụ và lòng tin yêu đối với quân đội do Người sáng lập và rèn luyện. Danh hiệu “Bộ đội Cụ Hồ” mà nhân dân ta dành tặng cho quân đội còn thể hiện mối quan hệ gắn bó, thiêng liêng, ruột thịt giữa lãnh tụ và người lính; giữa quân đội và nhân dân. Trong sâu thẳm lòng dân, “Bộ đội Cụ Hồ” là những người con vất vả chiến đấu hy sinh vì dân, vì nước, coi nhân dân như cha mẹ của mình. Còn đối với quân đội ta, từ bản chất đến thực tiễn hành động luôn chứng tỏ là một quân đội cách mạng của nhân dân, do nhân dân và vì nhân dân. Điều đó lý giải vì sao hình ảnh “Bộ đội Cụ Hồ” luôn được khắc sâu trong tâm khảm người dân Việt Nam, từ cụ già đến em nhỏ trên mọi miền Tổ quốc hơn 70 năm qua.
Danh hiệu “Bộ đội Cụ Hồ” mang đậm bản sắc văn hóa Việt Nam thời đại Hồ Chí Minh; là hình tượng cao đẹp, tập trung những phẩm chất tốt đẹp nhất của cán bộ, chiến sĩ Quân đội nhân dân Việt Nam; là biểu tượng sáng ngời của mối quan hệ gắn bó giữa lãnh tụ, quân đội và nhân dân; sự hòa quyện giữa dân tộc và giai cấp, truyền thống và hiện đại ở tầm cao của bản sắc, tâm hồn và cốt cách Việt Nam; là biểu tượng độc đáo của văn hóa quân sự cách mạng.

Được mang danh hiệu “Bộ đội Cụ Hồ” là niềm tự hào và vinh dự đối với toàn thể Quân đội nhân dân Việt Nam và mỗi cán bộ, chiến sĩ quân đội; đồng thời cũng là trách nhiệm hết sức nặng nề của toàn quân và mỗi quân nhân. Trao tặng cho quân đội danh hiệu cao quý đó, nhân dân không chỉ tin tưởng yêu mến mà còn kỳ vọng danh hiệu đó sẽ được các thế hệ cán bộ, chiến sĩ Quân đội nhân dân Việt Nam giữ gìn, phát huy và làm tỏa sáng; là niềm tin, là sức mạnh, là chỗ dựa tin cậy và trung thành của Đảng và nhân dân./.

Thứ Hai, 20 tháng 3, 2017

Kẻ hèn mạo danh chống phá Đảng


Xuyên tạc, bịa đặt, đổi trắng thay đen, dựng chuyện, đưa tin lập lờ thật giả lẫn lộn, làm nhiễu loạn thông tin vốn là thủ đoạn xấu xa của kẻ bất lương, bất nghĩa. Hàng ngày, ở Việt Nam có hàng chục triệu người thường xuyên truy cập vào mạng internet với vô vàn thông tin khác nhau. Vì vậy, cần nhìn nhận thấu đáo và thật tỉnh táo khi tiếp nhận thông tin trên mạng.
Hiện nay trên Internet có các website, blog giả danh các vị lãnh đạo Ðảng, Nhà nước, Chính phủ, các tổ chức xã hội, các tờ báo lớn. Lợi dụng Internet, tận dụng ưu thế có máy chủ đặt tại nước ngoài, những kẻ dựng ra các trang mạng này cố tình cóp nhặt thông tin từ các trang mạng phản động, chống cộng cực đoan để đăng tải. Thủ đoạn thường thấy ở họ là ngụy tạo thông tin, đưa thông tin xuyên tạc, bịa đặt xen lẫn thông tin chính thống, có thật, để tạo lòng tin đối với người đọc. Thậm chí, các trang mạng này còn suy diễn, bịa đặt, vu khống Ðảng và Nhà nước, Quân đội, Công an. Loại thông tin như vậy xuất hiện với tần suất ngày càng cao. Điểm chung của các trang mạng, các bài viết mạo danh trên mạng là chúng thường gắn với tên người cụ thể, rất giống các trang báo điện tử thật, tập trung đăng tải nội dung mà nó giả danh. Những website, blog giả mạo này thường nhằm vào các trang báo điện tử của những tờ báo có uy tín, có ảnh hưởng lớn trong xã hội và người xem dễ bị mắc lừa vì ngỡ đó là thông tin đúng. Khi website, blog giả mạo này có được lượng người đọc nhất định, lúc đó đối tượng kẻ chủ mưu sẽ đăng tải những thông tin sai lệch về cá nhân, tổ chức, tuyên truyền chống Nhà nước, hô hào ủng hộ cho các tổ chức, đảng phái phản động. Hậu quả mà các đối tượng giả mạo này gây ra là không thể lường hết. Nếu không phát hiện điều này, người đọc rất dễ nhầm lẫn, tưởng đó là thật.
Ý đồ của các cá nhân, các tổ chức chống phá Việt Nam rất thâm độc, họ không từ bỏ âm mưu và sử dụng mọi hình thức, thủ đoạn, kể cả thủ đoạn bẩn thỉu. Trong “thế giới phẳng” hiện nay, họ triệt để lợi dụng mạng thông tin toàn cầu để hô hào, cổ súy cho cái gọi là “tự do báo chí”, “tự do internet”, mở hướng tấn công mới, chống phá đất nước. Có thể nói rằng, các quốc gia nào thế giới không bao giờ cho phép dân chủ vô hạn độ, thả nổi việc kiểm duyệt thông tin trên Internet. Vì vậy, tạo điều kiện cho phát triển intetrnet không đồng nghĩa với việc “thả nổi” để kẻ xấu mặc sức lợi dụng tuyên truyền, bịa đặt, phải có sự kiểm soát của cơ quan chức năng. Khi tiếp cận với internet, chúng ta cần phải phân biệt rõ ai là người quan tâm sử dụng internet để phục vụ những mục đích tiến bộ, vì sự tự do chân chính của con người và xã hội, còn ai coi internet là “vũ khí” để tấn công, xâm phạm quyền tự do chính đáng và phương hại đến lợi ích của các quốc gia, dân tộc thì phải bị nghiêm trị. Chỉ có nhận thức đúng vấn đề này mới có cơ sở nhận diện, lật tẩy được “chân tướng” của những kẻ lợi dụng mạng internet để chống phá Ðảng và Nhà nước Việt Nam, cố tình bôi nhọ, xuyên tạc những giá trị, thành quả mà nhân dân ta đã đổ bao mồ hôi, xương máu mới tạo dựng nên.
Để thực hiện mưu đồ chính trị đen tối, các thế lực thù địch thường đưa các thông tin giả mạo làm nhiễu loạn thông tin, vu cáo, bôi nhọ Đảng, Nhà nước gây hoài nghi, dao động làm suy giảm niềm tin của nhân dân với Đảng, Nhà nước. Việc giả mạo những tờ báo điện tử chính thống sẽ nghiêm trọng hơn rất nhiều, vì những tờ báo thật sẽ bị những kẻ giả danh làm phương hại đến uy tín khi đăng tải những thông tin, hình ảnh xấu. Những thông tin trên các trang báo mạng giả này sẽ gây ra tác hại khôn lường, thậm chí ảnh hưởng nhiều mặt đến đời sống xã hội, cả về chính trị, an ninh quốc gia. Vì vậy, một mặt, các cơ quan chức năng về quản lý nhà nước cần tăng cường quản lý an ninh mạng, xây dựng những cơ chế, chính sách phù hợp để hoạt động internet đúng hướng, lành mạnh, đồng thời cần có các quy định, chế tài rõ ràng, có tính khả thi để quản lý internet chặt chẽ, hiệu quả, góp phần giữ vững an ninh tư tưởng, văn hóa giữ vững ổn định chính trị, trật tự an toàn xã hội. Mặt khác, đối với mỗi cá nhân khi sử dụng internet cần tỉnh táo, có nhận thức đúng để phân biệt thật giả, tạo ra “bức tường lửa” về tư tưởng, chính trị để phân biệt thật giả, đúng sai, đồng thời phải có thái độ kiên quyết phản bác lại những bài viết xuyên tạc, giả mạo đó./.
Nhanvanviet

Thứ Sáu, 17 tháng 3, 2017

DŨNG PHI HỔ VÀ ĐỖ THANH VÂN, NHỮNG KẺ CẦN PHẢI NGHIÊM TRỊ

Có tin lấy cớ tưởng niệm các chiến sĩ Gạc Ma, Dũng Phi Hổ cùng Đỗ Thanh Vân đến gây rối tại phường Bách Khoa và bị người dân đánh chảy máu. Không biết thực hư như thế nào, nhưng trên mạng xã hội, thấy 2 kẻ lạc loài này mồm loa mép giải bày tỏ sự căm phẫn với chính quyền và đổ vấy chuyện bị đánh cho công an, cho dù video quay lại không thấy bóng dáng một anh công an nào. Tất nhiên, quá trình vu cáo, chúng không quên quay trực tiếp cảnh máu chảy trên mặt làm bằng chứng kiểu như cave khoe hàng trên Bigo Live để nhận tiền từ lũ chống cộng não bò ở hải ngoại. Tuy nhiên, không chỉ người dân trong nước tỏ ý nghi ngờ chuyện Dũng và Vân bị đánh bởi thói quen cào mặt ăn vạ của đám chuyên chống phá đất nước, mà ngay đến đồng đảng của chúng ở nước ngoài cũng tỏ ý nghi ngờ. Thế mới thấy rằng, ăn bám rồi còn ăn vạ, chạy theo bè lũ bán nước, phản quốc, rốt cục rồi sẽ lòi hết chân tướng mà thôi./.

Thứ Tư, 15 tháng 3, 2017

Đừng a dua, hùa theo bọn bán rẻ Tổ quốc


Phương châm của các thế lực thù địch trong thực hiện âm mưu, thủ đoạn “diễn biến hòa bình” là: Chống phá về chính trị, tư tưởng làm hàng đầu; kinh tế là mũi nhọn; ngoại giao làm hậu thuẫn và coi tôn giáo, dân tộc là ngòi nổ, kết hợp với bạo loạn lật đổ, uy hiếp, răn đe, gây sức ép về quân sự nhằm từng bước hạ bệ, tiến tới xoá bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng ta và chế độ xã hội chủ nghĩa mà nhân dân ta đang xây dựng.
Phải chăng sự tồn tại và phát triển của chế độ xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam là mối đe dọa giấc mộng làm bá chủ thế giới của Mỹ và phương Tây? Vì sao các thế lực thù địch lại căm thù Đảng Cộng sản Việt Nam và muốn xoá bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng ta và chế độ xã hội chủ nghĩa mà nhân dân ta đang xây dựng? Có lẽ chúng ý thức rất rõ rằng, ở Việt Nam, chừng nào còn có Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo thì chừng ấy, chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh vẫn được lấy làm nền tảng tư tưởng, kim chỉ nam cho mọi hành động của Đảng và cách mạng Việt Nam; và chừng ấy, chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh vẫn thống trị đời sống tinh thần xã hội ta. Theo đó, Quân đội nhân dân và Công an nhân dân vẫn là lực lượng tuyệt đối trung thành với mục tiêu, lý tưởng độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội mà Đảng, Bác Hồ và nhân dân ta đã lựa chọn từ những thập niên đầu của thế kỷ XX. Điều này đã được Nicxơn cho rằng, đó là sự cản trở lớn nhất đối với giấc mơ thống trị thế giới của chúng…
Sở dĩ hiện nay, một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên và quần chúng nhân dân nhận thức chưa đầy đủ, chưa sâu sắc, thậm chí còn mơ hồ về bản chất, âm mưu, thủ đoạn của chiến lược “diễn biến hòa bình”, bạo loạn lật đổ của các thế lực thù địch chống phá Việt Nam là vì họ coi thường kẻ thù, chỉ “nhìn thấy cây mà không thấy rừng”. Có người còn cho rằng: “làm gì có chiến lược “diễn biến hòa bình”, làm gì có ai mưu toan xâm chiến nước ta, hoặc nếu có chăng thì đó chỉ là “ông bạn láng giềng muốn biến biển của nước ta thành ao nhà của họ”. Có người còn nói: việc đề cao ý thức cảnh giác là tốt, song không đáng đến mức phải duy trì một số lượng quân đội, công an quá đông như hiện nay”, chẳng qua là Đảng Cộng sản Việt Nam và Quân ủy Trung ương, Bộ Quốc phòng “cường điệu hoá vấn đề”, “hướng dư luận ra bên ngoài”, “biện hộ” cho quan điểm đấu tranh giai cấp, đấu tranh ý thức hệ để “tự đề cao mình”. Phải nói ngay rằng, cách suy nghĩ và sự phát ngôn thiếu trách nhiệm đó rất cần phải chỉnh đốn. Ai đó đã và đang suy nghĩ như vậy thì hãy tĩnh tâm nhìn lại vấn đề tại sao Liên Xô là một cường quốc mạnh như vậy cớ sao lại mau chóng sụp đổ đến thế; tại sao quân đội Liên Xô hùng mạnh là như vậy lại trở nên vô dụng, hoàn toàn mất sức chiến đấu, để mất chế độ xã hội chủ nghĩa và thành quả cách mạng Tháng Mười vĩ đại.
Gần đây, trên một số trang mạng xã hội, một số người Việt Nam học đòi cách nói của bọn lưu vong đã “lấy tay chọc vào mắt mình” khi a dua, hùa theo cách ăn nói xấc xược của bọn bán rẻ Tổ quốc, bỏ cửa nhà, quê hương đi sống ở xứ người. Vì vậy, cả thầy lẫn tớ đều cùng một giọng điệu cho rằng, “diễn biến hòa bình” là một khái niệm mù mờ đã được dùng từ hơn 20 năm nay… để chính quyền thanh trừng những tổ chức, cá nhân có tư tưởng thân phương Tây, chống đối Đảng. Thâm độc hơn, một số kẻ độc mồm, độc miệng còn vu khống rằng, Đảng Cộng sản Việt Nam và quân đội ta bày đặt ra câu chuyện “diễn biến hòa bình” để duy trì số lượng lớn binh lính nhằm tiêu tốn lương thực, thực phẩm của dân chúng, để họ bị chết đói; sự tồn tại của quân đội cộng sản chẳng qua là để bảo vệ lợi ích của một bộ phận thiểu số cán bộ cao cấp của Đảng Cộng sản, vân vân và vân vân. Chúng ta chẳng lạ gì cái “điệp khúc” đại loại như thế đã tua đi tua lại nhiều lần đến mức nhàm chán ngay cả đối với đồng bọn của chúng. Tuy nhiên, chúng nói thì chúng tự nghe và thưởng thức. Công việc của chúng ta là tiếp tục nghiên cứu, đổi mới công tác tuyên truyền, giáo dục cán bộ, chiến sĩ và nhân dân, giúp họ nhận thức đầy đủ, sâu sắc bản chất, âm mưu, thủ đoạn và tác hại của chiến lược “diễn biến hòa bình”; có biện pháp phòng, chống nó một cách hiệu quả. Đó là nhiệm vụ chính trị cấp bách hàng đầu của các cơ quan chức năng và những người có trách nhiệm trong hệ thống chính trị ở nước ta; đó cũng là quyền lợi, trách nhiệm và nghĩa vụ của mỗi công dân nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam đối với việc thực hiện nhiệm vụ quân sự, quốc phòng, an ninh, bảo vệ Tổ quốc./.

Thứ Sáu, 10 tháng 3, 2017

Bác bỏ luận điệu “Kinh tế thị trường tất yếu dẫn đến đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập”!

Tại Đại hội lần thứ VI (năm 1986), Đảng ta đã đề ra đường lối đổi mới toàn diện đất nước, trong đó lấy đổi mới kinh tế làm trọng tâm với nội dung cơ bản là phát triển nền kinh tế nhiều thành phần theo định hướng xã hội chủ nghĩa. Từ đó đến nay, đất nước ta đã có những bước phát triển vượt bậc, thoát khỏi cuộc khủng hoảng kinh tế – xã hội và luôn đạt mức tăng trưởng cao. Những thành tựu đó khẳng định tính đúng đắn của đường lối đổi mới nói chung và chủ trương phát triển nền kinh tế nhiều thành phần nói riêng. Đây cũng là cơ sở quan trọng để củng cố vững chắc niềm tin của nhân dân đối với công cuộc đổi mới dưới sự lãnh đạo của Đảng. 
Tuy nhiên, bên cạnh những thành tựu đó, chúng ta cũng cần phải nhận thức rõ những tiêu cực do nền kinh tế nhiều thành phần gây ra, đặc biệt là nguy cơ chệch hướng xã hội chủ nghĩa. Xung quanh vấn đề này cũng đã có nhiều quan điểm, ý kiến khác nhau, thậm chí có những ý quan điểm cho rằng ở Việt Nam thực hiện nền kinh tế nhiều thành phần tất yếu dẫn đến “đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập”.
Thực tiễn hơn 30 năm qua, với những kết quả đã đạt được của công cuộc đổi mới và sự bổ sung, phát triển về tư duy lý luận của Đảng về kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa chúng ta hoàn toàn có quyền khẳng định không bao giờ xảy ra điều đó cả. Vì rằng, không phải cứ có nhiều thành phần kinh tế thì ắt có nhiều giai cấp đối kháng và có nhiều đảng phái chính trị tương ứng.
Các lý luận gia tư sản lập luận rằng, kinh tế thị trường là kinh tế nhiều thành phần; ứng với mỗi thành phần có một giai cấp hoặc tầng lớp; mỗi giai cấp hoặc tầng lớp lại có một đảng phái hoặc tổ chức chính trị tương ứng. Do đó, ở Việt Nam thực hiện kinh tế nhiều thành phần mà lại chủ trương chỉ có một đảng duy nhất lãnh đạo là “mâu thuẫn”, là “nghịch lý” (!), thậm chí họ còn đòi nước ta phải thực hiện “đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập”, chỉ như vậy mới là dân chủ.
Cần thấy rằng, chúng ta phát triển kinh tế thị trường nhưng không để cho nó vận động một cách tự phát, mù quáng mà phải lãnh đạo, hướng dẫn, điều tiết, phát huy mặt tích cực, hạn chế mặt tiêu cực, vì lợi ích của đại đa số nhân dân lao động, vì một xã hội công bằng, văn minh. Người có khả năng và điều kiện làm việc đó không thể ai khác, ngoài Đảng Cộng sản Việt Nam - đội tiên phong có tổ chức và là tổ chức cao nhất của giai cấp công nhân, đại diện và bảo vệ lợi ích của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và toàn thể dân tộc. Sự lãnh đạo của Đảng là nhân tố quyết định nhất bảo đảm định hướng xã hội chủ nghĩa của kinh tế thị trường, cũng như toàn bộ sự nghiệp phát triển đất nước ta.
Hơn nữa, với kinh tế thị trường ở nước ta, các thành phần kinh tế đều là những bộ phận quan trọng hợp thành nền kinh tế đất nước, trong đó kinh tế nhà nước giữ vai trò chủ đạo, có sự quản lý, điều tiết của nhà nước, phát triển theo định hướng xã hội chủ nghĩa, do đó không thể cứ nhiều thành phần kinh tế thì có nhiều giai cấp đối kháng và có nhiều đảng phái chính trị tương ứng. Chiêu bài đòi “đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập” của các thế lực thù địch giương ra, thực chất là mưu toan hạ thấp hoặc xóa bỏ sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản, gây xáo động, rối loạn trong nước, lật đổ chính quyền. 
Còn thực chất về mối quan hệ giữa dân chủ và “đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập” đã được phân tích ở trên, ở đây chỉ xin nhấn mạnh rằng, dân chủ hay không dân chủ không phụ thuộc vào số lượng các đảng chính trị, vào việc áp dụng hay không áp dụng chế độ “đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập”. Chế độ một đảng hay nhiều đảng, không phải là dấu hiệu của dân chủ hay không dân chủ. Không phải cứ đa đảng thì dân chủ, còn một đảng thì không dân chủ. Chế độ một đảng cũng có thể dân chủ và cũng có thể mất dân chủ, vấn đề là ở chỗ, đảng cầm quyền đó có thực sự cách mạng không, có thực sự vì lợi ích của nhân dân không. Nếu một đảng cầm quyền, dù mang tên cộng sản, nhưng thoái hóa biến chất, xa rời quần chúng, xa rời nhân dân, không có bộ máy và phương thức hoạt động bảo đảm được dân chủ; không có một cơ chế kiểm soát, giám sát được quyền lực; nếu như đảng đó không có khả năng xây dựng được một nhà nước thực sự của dân, do dân, vì dân…thì điều chắc chắn là không thể bảo đảm được dân chủ. 
Rõ ràng, có hay không có dân chủ, dân chủ được thực hiện ở trình độ cao hay thấp, tất cả phụ thuộc vào bản chất của đảng cầm quyền, chứ không phụ thuộc vào số lượng nhiều hay ít các đảng phái chính trị. Tính chất và trình độ dân chủ của một nước, một xã hội được quyết định chủ yếu bởi tính chất của nền dân chủ, bản chất của đảng cầm quyền, và ở việc phát huy đến mức nào quyền làm chủ của đại đa số nhân dân, thực hiện đến mức nào lợi ích và ý chí của đại đa số nhân dân. Ví như xã hội ở miền Nam nước ta dưới thời Mỹ - Diệm có rất nhiều đảng như: “Cần lao”, “Nhân vị”, “Duy linh”, “Dân chủ”…nhưng không thể nói rằng đó là một xã hội dân chủ, càng không thể nói xã hội đó nhiều dân chủ hơn xã hội xã hội chủ nghĩa ở nước ta ngày nay.

QT

Đảng có vững, công việc mới thành công


Cố tình đánh tráo khái niệm
Phạm Trần, một cây bút phản động lưu vong thường xuyên có những bài viết chống phá Đảng và Nhà nước ta gần đây đã có “phân tích” kiểu chụp mũ, "thầy bói xem voi" khi cho rằng: Đảng không còn kiểm soát được đảng viên nữa, “xây dựng Đảng ta thật sự trong sạch, vững mạnh” chỉ là khẩu hiệu… Nguyễn Quang Duy, một tác giả hải ngoại khác thì có cái nhìn thiên kiến, lệch lạc, chỉ ra “5 thất bại”, trong đó có hai điểm nói về công tác tổ chức, cán bộ, “củng cố bộ máy và duy trì tính trong sạch của bộ máy”. BBC, trên trang điện tử, thì đưa ra phân tích hồ đồ: Trong Đảng “xuất hiện nhiều dấu hiệu mâu thuẫn nội bộ sau một năm kể từ Đại hội XII”… Trên một số trang điện tử khác, các đối tượng phản động, cơ hội chính trị gần đây lại “cảnh báo” về công tác tổ chức, cán bộ khi tung hỏa mù Đảng không chỉ “khủng hoảng về đường lối” mà Nghị quyết Trung ương 4 (khóa XII) còn thừa nhận thất bại về công tác xây dựng Đảng, công tác tổ chức, cán bộ; tình trạng “lãn Đảng, thoái Đảng” gia tăng.
Với những luận điệu trên, họ đã cố tình đánh tráo khái niệm giữa việc Đảng ta chủ động thường xuyên tự xây dựng, tự chỉnh đốn, coi đó là quy luật tồn tại và phát triển của Đảng, coi phê bình và tự phê bình như đánh răng, rửa mặt hằng ngày với việc bị động trong xây dựng, chỉnh đốn Đảng. Thái độ “nhìn thẳng vào sự thật”, chủ động “phòng bệnh hơn chữa bệnh” hoàn toàn khác và không phải “tình hình đã rất nguy”, “bệnh đã nặng hết thuốc chữa” như họ rêu rao, bịa đặt.
Tổ chức có mạnh, con người có tốt thì mới làm được
Thực tế thời gian qua cho thấy, sau Đại hội XII của Đảng, hệ thống chính trị nước ta có nhiều chuyển biến mới, hoạt động hiệu quả hơn, bức tranh kinh tế-xã hội của đất nước có những khởi sắc, được nhân dân ghi nhận.
Sau Đại hội XII, cuộc bầu cử Quốc hội khóa XIV và HĐND các cấp nhiệm kỳ 2016-2021 thành công tốt đẹp, với hơn 99% cử tri đi bầu cử. Sau đó, Quốc hội kiện toàn ngay các cơ quan và các nhân sự lãnh đạo chủ chốt của Nhà nước, Chính phủ trong sự đoàn kết, đồng thuận. Trong bối cảnh có nhiều khó khăn, tăng trưởng GDP đạt 6,21%, chính trị-xã hội ổn định, đất nước thanh bình. Đầu tư nước ngoài đạt gần 15 tỷ USD. Dự trữ ngoại hối lần đầu tiên đạt 41 tỷ USD. Lần đầu tiên có đến 10 triệu lượt khách du lịch nước ngoài và 62 triệu lượt khách trong nước, doanh thu từ du lịch đạt 20 tỷ USD. Vị thế, uy tín của Việt Nam ngày càng cao, lần đầu tiên Đại hội Đảng toàn quốc có đến 252 điện chúc mừng từ các nước, các tổ chức quốc tế, nhiều nhất từ trước tới nay... Việc Đảng ta tập trung xây dựng, chỉnh đốn Đảng đã thu hút cả hệ thống chính trị chúng ta vào cuộc, được nhân dân đồng tình ủng hộ cao.
Báo cáo của Ngân hàng Thế giới gần đây nhận định: “Ổn định kinh tế vĩ mô ở Việt Nam là môi trường thuận lợi để các nhà hoạch định chính sách đẩy mạnh tái cơ cấu, đây là điều kiện thiết yếu để tiến tới mô hình tăng trưởng dựa trên năng suất”… “Kế hoạch tái cơ cấu nền kinh tế giai đoạn 2016-2020, vừa được Quốc hội thông qua, sẽ xử lý được một số bất cập phát sinh trong quá trình tăng trưởng kinh tế”.
Không thể có được nhận xét khách quan ấy nếu như đất nước không có một bộ máy quản lý, điều hành tốt và không thể có bộ máy tốt nếu không có thành công trong công tác xây dựng Đảng. Hiện nay, toàn Đảng có 67 Đảng bộ trực thuộc Trung ương, gồm 58 Đảng bộ tỉnh, 5 Đảng bộ thành phố, 4 Đảng bộ trực thuộc Trung ương. Đảng có gần 1.300 Đảng bộ cấp huyện và tương đương (gần 700 Đảng bộ huyện, quận, thị xã, thành phố thuộc tỉnh và gần 600 Đảng bộ cấp trên cơ sở). Toàn Đảng có gần 57.000 tổ chức cơ sở Đảng, với hơn 23.000 Đảng bộ cơ sở và hơn 33.000 chi bộ cơ sở; gần 1.700 Đảng bộ bộ phận, hơn 254.000 chi bộ trực thuộc Đảng ủy cơ sở với tổng số gần 3,8 triệu đảng viên, chiếm hơn 4% dân số cả nước. Sự lãnh đạo của Đảng thể hiện sâu rộng trên mọi mặt của đời sống xã hội.
Phải khẳng định rằng, những thành tựu trên không phải là đột biến, bất thường mà bắt nguồn từ mạch nguồn không ngừng chảy trong công cuộc xây dựng Đảng của Đảng ta. Đảng ta từ khi ra đời đến nay luôn chăm lo công tác xây dựng, chỉnh đốn Đảng để đáp ứng vai trò, sứ mệnh lịch sử của mình.
Hiến pháp năm 2013 và nhiều bản hiến pháp trước đó của nước ta đều hiến định: “Đảng Cộng sản Việt Nam là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội”. Để đáp ứng sứ mệnh ấy, Đảng ta luôn coi trọng, phát huy vai trò công tác tổ chức xây dựng Đảng như quan điểm từng được Lê-nin nhấn mạnh: “Hãy cho chúng tôi một tổ chức những người cách mạng và chúng tôi sẽ đảo ngược nước Nga”. Chủ tịch Hồ Chí Minh cũng từng căn dặn trong cuốn “Đường Cách mệnh”: “Đảng có vững cách mệnh mới thành công, cũng như người cầm lái có vững thuyền mới chạy”.
Vai trò của công tác tổ chức, cán bộ đối với sự phát triển của đất nước thời gian qua đã được Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng phát biểu ghi nhận tại Hội nghị toàn quốc ngành tổ chức xây dựng Đảng năm 2016: “Tổ chức có mạnh, con người có tốt, cán bộ có giỏi, thông minh, sáng tạo, được nhân dân ủng hộ, đồng lòng thì chúng ta mới làm được. Nói cách khác, trong thành tựu chung của đất nước, có sự đóng góp rất quan trọng của công tác tổ chức, cán bộ. Đây là một thực tế khách quan”.
Những đổi mới mạnh mẽ
TS Lê Văn Cương (nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu chiến lược, Bộ Công an) trong một bài viết về nguyên nhân thất bại của Đảng Cộng sản Liên Xô đã nhấn mạnh việc vi phạm nguyên tắc tập trung dân chủ trong sinh hoạt đảng. Đi liền với đó là các bệnh tật: Độc đoán, chuyên quyền, không chấp nhận những ý kiến khác với mình; coi thường tập thể, coi thường cấp dưới khiến cho sinh hoạt đảng mất hết sinh khí, mất hết tính chiến đấu. Cơ quan lãnh đạo cấp cao quan liêu, xa rời thực tiễn, để mất quan hệ máu thịt giữa đảng và nhân dân. Những suy thoái về đạo đức, lối sống của một số lãnh đạo cấp cao gia tăng. Và khi sự thoái hóa, biến chất diễn ra tại trung tâm quyền lực của đảng thì đó chính là nguy cơ lớn, là đêm trước của sự tan rã, sụp đổ như đã xảy ra ở Liên Xô và các đảng cộng sản khác tại Đông Âu. Nguyên tắc tập trung dân chủ được ghi rõ trong Điều lệ, Cương lĩnh của Đảng Cộng sản Bôn-sê-vích Nga từ năm 1903 nhưng chưa có cơ chế thực thi hiệu quả. Chính vì vậy, việc xây dựng, chỉnh đốn Đảng, giữ vững và phát huy nguyên tắc tập trung dân chủ nói riêng, vai trò của công tác tổ chức, cán bộ nói chung vô cùng quan trọng.
Từ bài học đó nhìn vào thực tế công tác xây dựng Đảng hiện nay, cán bộ, đảng viên và nhân dân cả nước rất đồng tình, ủng hộ trước quyết tâm chính trị của Đảng ta trong việc triển khai nghị quyết Trung ương 4 (khóa XII) về tăng cường xây dựng, chỉnh đốn Đảng; ngăn chặn, đẩy lùi sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, những biểu hiện "tự diễn biến", "tự chuyển hóa" trong nội bộ. Ngay tiêu đề của nghị quyết và những hành động quyết liệt của Đảng ta thời gian qua đã thể hiện rất rõ tính chiến đấu, tinh thần “nhìn thẳng vào sự thật, tôn trọng sự thật, nói rõ sự thật”.
Hội nghị toàn quốc ngành tổ chức xây dựng Đảng năm 2017 được tổ chức ngày 4-3-2017 vừa qua cho thấy, Đảng ta đang tiếp tục đổi mới mạnh mẽ hơn nữa trong công tác tổ chức xây dựng Đảng. Đồng chí Phạm Minh Chính, Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Trung ương Đảng, Trưởng ban Tổ chức Trung ương đã chỉ ra nhiều định hướng mới trong công tác tổ chức xây dựng Đảng như: Tham mưu hoàn thiện chức năng, nhiệm vụ, tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị để "một nhiệm vụ chỉ một cơ quan, một tổ chức đảm nhiệm", "một tổ chức, một cơ quan có thể làm nhiều nhiệm vụ", "một việc chỉ một người làm", "một người làm nhiều việc"; bổ sung các quy định, quy chế, hướng dẫn... bảo đảm đồng bộ, thống nhất, liên thông giữa hệ thống Đảng và hệ thống chính trị. Đặc biệt, năm 2017, ngành tổ chức xây dựng Đảng đẩy mạnh cải cách hành chính theo hướng “4 hóa”: Hạt nhân hóa cán bộ lãnh đạo; chuẩn hóa các văn bản pháp quy; đơn giản hóa các thủ tục hành chính; tự động hóa tổ chức thực hiện.
Đặc biệt, tại hội nghị đã có bản báo cáo giới thiệu hàng loạt mô hình, sáng kiến, cách làm mới trong công tác tổ chức xây dựng Đảng, xây dựng hệ thống chính trị. Có thể kể ra hàng loạt mô hình, cách làm hiệu quả như: Đề án 25 về đổi mới phương thức, nâng cao năng lực lãnh đạo, sức chiến đấu của Đảng; thực hiện tinh giản bộ máy, biên chế ở Quảng Ninh; rà soát sắp xếp lại tổ chức bộ máy ở TP Hà Nội, giảm được hàng chục phòng, hàng trăm đơn vị sự nghiệp… Nhiều cấp bộ Đảng đã có những mô hình rất hay trong công tác cán bộ như: Chương trình đào tạo nguồn quy hoạch cán bộ lãnh đạo, quản lý và chương trình công nhân ở TP Hồ Chí Minh; Đề án 500 tuyển chọn, tạo nguồn cán bộ chủ chốt xã, phường ở Quảng Nam; đề án phát triển nguồn nhân lực chất lượng cao ở Đà Nẵng; chương trình về nâng cao chất lượng nguồn nhân lực trong hệ thống chính trị và phục vụ sản xuất, kinh doanh; quy định và cam kết xử lý trách nhiệm người đứng đầu ở Quảng Ngãi; tổ chức bồi dưỡng tiếng Việt và trình độ lý luận chính trị cho cán bộ nước bạn Lào ở Quảng Trị; hỗ trợ sinh phí 2 triệu đồng/năm cho chi bộ thôn, khu phố và mua tặng bảo hiểm y tế cho đảng viên 30 tuổi Đảng trở lên ở Hưng Yên… Trong công tác tổ chức cơ sở Đảng xuất hiện nhiều mô hình phong phú như: Kế hoạch kiện toàn các tổ chức Đảng, phát triển đảng viên và thành lập tổ chức Đảng ở các doanh nghiệp tư nhân và doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài tại Đắc Lắc; đề án xây dựng chi bộ kiểu mẫu gắn với xây dựng nông thôn mới và văn minh đô thị ở Hà Giang; chi bộ sinh hoạt theo chuyên đề hằng năm ở Phú Yên; phân công cán bộ trong thường vụ và cấp ủy về sinh hoạt Đảng ở vùng đồng bào dân tộc khó khăn tại Thừa Thiên-Huế, Gia Lai, Đắc Nông, Đắc Lắc; đảng viên Bộ đội Biên phòng về tham gia sinh hoạt tại các chi bộ vùng biên giới ở Quảng Trị; quy định ủy viên Ban chấp hành Đảng bộ huyện ít nhất hằng quý phải có 10 ngày đi cơ sở ở Vĩnh Long; “Sổ tay điện tử trong công tác xây dựng Đảng” tại Tỉnh ủy Bình Thuận…
Những thông tin chỉ đạo và dẫn chứng sinh động trên thêm một lần nữa minh chứng công tác tổ chức xây dựng Đảng của Đảng ta đang ngày càng đổi mới, thành công (dù vẫn còn nhiều hạn chế, khuyết điểm) nhưng thực sự đã ăn sâu bám rễ vào thực tiễn cuộc sống. Vai trò của Đảng trong công cuộc Đổi mới ngày càng được phát huy tích cực, hoàn toàn không có chuyện thất bại, thụt lùi trong công tác xây dựng Đảng như những thông tin xuyên tạc, bịa đặt.
CÔNG MINH 


Thứ Tư, 8 tháng 3, 2017

Sự thật của chiêu bài “chấn hưng đất Việt”


Gần đây, trên trang mạng xã hội một số người tự cho mình là “thực sự yêu nước” đưa ra loạt bài viết, tiêu đề “Lược thuật hiện tượng Vũ Quang Thuận, tâm huyết với phong trào “Chấn Hưng Nước Việt”, đã cổ súy cho những video clips xuyên tạc lịch sử, phủ nhận sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam và thực tiễn lịch sử đã, đang diễn ra trên đất nước Việt Nam. Thoảng qua, có người lầm tưởng thái độ của họ là thực sự “vì dân, vì nước”, nhưng thực ra họ đã coi thường, phủ nhận những hy sinh, mất mát to lớn của nhiều thế hệ người Việt Nam đã làm nên kỳ tích vĩ đại trong lịch sử dân tộc ở thế kỷ XX.
Trước hết, cần khẳng định rõ cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước của nhân dân Việt Nam ở thế kỷ XX là thành quả vĩ đại. Ở thế kỷ XX, dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam và lãnh tụ Hồ Chí Minh nhân dân Việt Nam đã vùng lên đấu tranh thoát khỏi ách áp bức, nô lệ gần một thế kỷ của thực dân Pháp và phát xít Nhật trở thành người làm chủ vận mệnh đất nước. Trải qua suốt mấy chục năm “binh đao, khói lửa”, nhân dân ta dưới sự lãnh đạo của Đảng đã làm nên kỳ tích trong phong trào giải phóng dân tộc, khiến cả thế giới kính phục và gọi Việt Nam là “lương tri của thời đại”. Bất kỳ người nào có cái nhìn khách quan, không xuyên tạc về xã hội Việt Nam đều thấy rằng, lịch sử Việt Nam đã đi đúng con đường độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội, trên nền tảng chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh. Nhân dân Việt Nam với ý chí “không có gì quý hơn độc lập tự do”, dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đã vùng lên chiến đấu, chấp nhận gian khổ hy sinh để giành quyền được sống trong tự do và độc lập, đứng vào hàng tiên phong trong cuộc đấu tranh của các dân tộc trên thế giới chống chủ nghĩa thực dân cũ và mới ở thế kỷ XX.
Thứ hai, sự thật về những lời cổ súy chiêu bài “Chấn Hưng Nước Việt” là lừa bịp, quay lựng lại với lịch sử . Phải khẳng định rõ ràng, đây không thể là thái độ của người “yêu nước thực sự, đầy tâm huyết” như họ tự xưng. Người Việt Nam yêu nước hiện nay phải đồng thời là người yêu chủ nghĩa xã hội, là người phấn đấu không biết mệt mỏi cho lý tưởng độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội, thực hiện thắng lợi mục tiêu “dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh”. Những người xóa bỏ mục tiêu độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội, phủ nhận sự lãnh đạo của Đảng chính là phủ nhận lịch sử, triệt tiêu động lực chủ yếu của sự phát triển đất nước từ chính con đường xã hội chủ nghĩa. Đó chính là những thủ đoạn bịp bợm, lừa gạt nhân dân ta, là xúc phạm lương tri của loài người tiến bộ trên toàn thế giới. Thực tiễn cuộc sống lao động hòa bình của nhân dân ta trong một đất nước độc lập, tự do là kết quả hy sinh, phấn đấu và cả xương máu của nhiều thế hệ người Việt Nam đi theo ngọn cờ độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội, dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam. Thế giới ngày nay biết đến Việt Nam không chỉ vì nhân dân ta anh dũng, kiên cường, chiến thắng các đế quốc xâm lược, mà còn vì chúng ta gặt hái được những thành tựu to lớn trong sự nghiệp đổi mới toàn diện đất nước. Kinh nghiệm của Việt Nam trong sự nghiệp đổi mới được bạn bè năm châu đánh giá cao, khẳng định vị thế của Việt Nam trên trường quốc tế.
Phải có tình cảm yêu nước, yêu quê hương sâu sắc và một thái độ có văn hóa mới thấm thía hết giá trị những thành tựu của đất nước. Quay lưng với lịch sử, phủ nhận con đường đi lên của dân tộc là một thái độ vô trách nhiệm và cách xem xét thiếu căn cứ của những người tự xưng là yêu nước, “Chấn Hưng Nước Việt” và những lời cổ súy bằng thủ đoạn xóa bỏ sự thật lịch sử đã bộc lộ sự giả tạo, lừa bịp nhân dân cần phải được lên án mạnh mẽ.
Nhân văn Việt