Vừa qua, trên trang mạng baotiengdan xuất hiện kẻ lộng ngôn Bùi Trung Hạo với bài viết: “Loài kỳ nhông luôn sợ ánh đèn”. Nội dung bài viết này là dựa vào quyền tự do ngôn luận để đả kích, xuyên tạc chế độ, bóp méo chủ trương, chính sách, hành động kiên quyết và nhất quán của Đảng, Nhà nước Việt Nam về thực thi pháp luật. Bùi Trung Hạo bênh vực một số nhà báo độc lập Phạm Chí Dũng, Nguyễn Tường Thụy, Lê Hữu Minh Tuấn vi phạm pháp luật, lợi dụng quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí để tuyên truyền xuyên tạc, nói xấu và đã bị truy tố, xét xử về tội “làm, tàng trữ, phát tán hoặc tuyên truyền thông tin, tài liệu, vật phẩm nhằm chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” theo Điều 117 Bộ luật hình sự.
Rõ ràng, đây là âm mưu của các phần tử thù địch mượn chiêu bài tự do báo chí, tự do ngôn luận để chống phá Đảng, Nhà nước, chế độ Xã hội chủ nghĩa Việt Nam của chúng ta. Chiêu trò này, tuy không mới nhưng rất nguy hiểm và thâm độc. Chúng thường dựa vào các sự kiện nóng, đang diễn ra, nhiều người quan tâm để tung tin với nội dung thật giả lẫn lộn, đánh vào tâm lý tò mò của một số người dân, cố ý lái dư luận theo hướng chia rẽ Đảng, chính quyền với nhân dân, với báo chí và các văn nghệ sĩ trung kiên…
Sự phản đối của Bùi Trung Hạo về việc bắt, xét xử nhà báo này, trấn áp nhà báo kia khi họ vi phạm pháp luật là không đại diện cho ý chí, nguyện vọng và quyền lợi chính đáng của các nhà báo với những luận điệu phản động rằng “Đảng CSVN, giống như loài kỳ nhông chỉ thích sống trong bóng tối, rất sợ ánh đèn” là hoàn toàn lộng ngôn và ngông cuồng. Cái gọi là “tự do báo chí”, “tự do ngôn luận”, “nhà báo độc lập” của Bùi Trung Hạo chỉ là vỏ bọc che đậy âm mưu, thủ đoạn chống phá Đảng, Nhà nước Việt Nam, phá hoại sự ổn định chính trị, xã hội của chúng ta mà thôi.
Cần thấy rõ thực tế là quyền tự do cá nhân, “tự do báo chí”, “tự do ngôn luận”, cũng như tự do tín ngưỡng tôn giáo đã được hiến định trong hiến pháp; trong đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước Việt Nam. Những quyền đó phù hợp thông lệ, quy phạm, chuẩn mực quốc tế. Nhưng “tự do báo chí”, “tự do ngôn luận” không có nghĩa là muốn nói gì cũng được, không cho phép lộng quyền, lộng ngôn. Luật pháp nghiêm cấm các hành vi lợi dụng quyền tự do này để viết bài vu khống, bôi nhọ danh dự cá nhân và tổ chức. Thực tế là Nhà nước Việt Nam chỉ xét xử những ai lấy danh nghĩa nhà báo nhưng có hành vi cố tình vi phạm pháp luật, lợi dụng “tự do báo chí”, “tự do ngôn luận”, để tuyên truyền, tán phát tài liệu, các bài viết có nội dung xấu độc phá hoại an ninh quốc gia, gây mất an toàn xã hội, kích động bạo lực, ảnh hưởng tiêu cực đến đạo đức, lối sống, truyền thống, văn hóa, lịch sử đất nước, con người Việt Nam.
Bất kỳ ai có ý thức về quyền và nghĩa vụ công dân đều thấy rõ sự thật là trong tiến trình đổi mới đất nước, Đảng, Nhà nước đã ban hành nhiều chủ trương, chính sách, pháp luật nhằm phát huy dân chủ xã hội chủ nghĩa, bảo đảm thực hiện quyền làm chủ của nhân dân. Thực tiễn đời sống chính trị ở nước ta những năm qua cho thấy, quyền làm chủ của nhân dân ngày càng được phát huy tốt hơn trong các lĩnh vực của đời sống xã hội bằng dân chủ trực tiếp và dân chủ đại diện, nhất là trong lĩnh vực chính trị, kinh tế, văn hóa xã hội.
Các nhà báo chân chính đều hiểu rất rõ chức năng, sứ mệnh xã hội của báo chí là phương tiện thông tin, công cụ tuyên truyền đường lối của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước, đoàn kết, tạo sự đồng thuận xã hội, định hướng tư tưởng, thẩm mỹ, góp phần nâng cao dân trí, phát triển văn hóa và con người Việt Nam. Bởi vậy, chiêu bài mượn danh nghĩa tự do báo chí, tự do ngôn luận để chống phá Đảng, Nhà nước của các phần tử thù địch như Bùi Trung Hạo không đại diện cho quyền lợi, trách nhiệm xã hội của những người làm báo, cản trở và đi ngược lại xu thế đổi mới, phát triển toàn diện của đất nước. bài báo trên mới thấy rằng: Chính Bùi Trung Hạo mới là loài “Kỳ nhông” không dám ra ánh sáng đối mặt với sự thật./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét