<Nguyễn Anh>
Dịch Covid 19 trở lại trong những tuần qua với diễn biến rất phức tạp, nó âm ỉ từ lâu. Khi mà lãnh đạo Đảng và Nhà nước vội vã rời đi trong cuộc họp Đại hội XIII, khi mà các y bác sĩ sẵn sàng lên đường chi viện; khi mà các cơ quan ban ngành từ công an, quân đội, đến chính quyền cùng đồng lòng, đồng sức với Nhân dân. Thì ở đâu đó, không thể không nhắc đến những cô nuôi tại Bệnh viện dã chiến số 2 trong những căn bếp “không ngủ”, vẫn rực sáng ánh đèn điện để chuẩn bị bữa ăn cho các bệnh nhân.
Căn bếp của Bệnh viện Đại học Kỹ Thuật Y tế Hải Dương đèn sáng từ sớm, mười người mỗi người một nhiệm vụ… và thời gian cho họ hoàn thành bữa cơm sáng trước 5h.. Dù làm bất kỳ nghề nào miễn bạn lao động chân chính đều rất đáng trân quý và tự hào. Nghề bếp là một nghề như thế và chỉ có thể dùng 4 từ để miêu tả chính xác về nghề này là luôn “âm thầm lặng lẽ”, miễn được làm việc và sáng tạo ra những món ăn, cũng được xem như những đứa con tinh thần của chinh họ. Một sự hi sinh thầm lặng, không lớn lao nhưng đầy thầm lặng
Mỗi ngày bếp ăn phục vụ gần 200 suất cơm gồm: gà, rau, thịt lợn luộc, canh, … cho bệnh nhi và đội ngũ y bác sĩ, đặc biệt chuẩn bị thêm 15 suất cháo cho bệnh nhi. Bà Vũ Thị Nhã (60 tuổi), bếp trưởng chia sẻ: “Ngày nào tôi cũng phải suy nghĩ ăn gì, đảm bảo vệ sinh và liên tục thay đổi thực đơn để bệnh nhân ngon miệng nhất”.
Được biết rằng, trong căn bếp của bệnh viện dã chiến này đều là các cô, các bác trung niên nhưng vẫn hang say, ngày đêm tận tình, lo lắng và chăm lo cho từng bữa ăn. Không quản ngại việc gia đình, không ngai việc đi lại tất cả cũng chỉ vì đóng góp sức nhỏ của bản thân để chống dịch. Khi những suất cơm trưa vừa chuyển đi, họ lại vội vã dọn dẹp và chuẩn bị nguyên liệu cho bữa chiều, chỉ khi công việc tạm ổn mới tranh thủ ăn vội bát cơm, lúc này kim đồng hồ cũng đã điểm 2 giờ. Dù chẳng một phút được nghỉ ngơi, thế nhưng ai nấy đều vui vẻ vừa làm vừa trò chuyện
Từ ngày ngày qua ngày khác, trong những căn phòng ấy vẫn rực sang những ánh đèn điện và những tiếng cười khoan khoái, nụ cười lạc quan của những người phụ nữ. Một công việc có lẽ là khá vất vả đối với những người cao tuổi, nhưng chẳng ai than phiền hay kêu mệt, họ vẫn luôn cố gắng nỗ lực để góp chút sức lực nhỏ bé vào công cuộc chống dịch COVID-19.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét