Đã qua mấy chục năm rồi
Bao nhiêu bài viết bao lời tri ân
Cũng đã mấy chục mùa xuân
Mà anh vẫn phải dừng chân nơi này.
Cũng đã bao tháng bao ngày
Nhưng anh vẫn đứng nơi này vô danh
Tất cả chỉ tại chiến tranh
Cho nên anh đã trở thành không tên.
Anh không sợ bị lãng quên
Bởi anh đã được đặt tên lâu rồi
Từ khi anh mới chào đời
Mẹ, Cha đã đặt tên rồi đấy nha.
Từ ngày trận mạc xông pha
Hy sinh vì nước thế là mất tên
Anh thì vẫn nhớ chẳng quên
Nhưng chẳng thể nói được tên của mình.
Chỉ biết từ lúc hy sinh
Về đây tập hợp đội hình rất đông
Ai ai cũng đợi cũng trông
Và ai cũng ngóng cũng mong được về.
Bởi ai cũng biết ở quê
Mẹ, Cha vẫn đợi con về từng giây
Mà anh thì vẫn ở đây
Vẫn cùng đồng đội sum vầy bên nhau.
Anh vẫn ước nguyện mai sau
Tên anh như có phép màu hiện ra
Để anh sớm được về nhà
Sớm được đoàn tụ Mẹ, Cha sum vầy
Anh không phải ở nơi này
Chỉ có muông thú gió bay bốn mùa.
Tác giả: Sừ Viết Trần
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét