Thứ Bảy, 5 tháng 9, 2020

ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM KHÔNG CHỈ LÀ SỰ LỰA CHỌN CỦA LỊCH SỬ, ĐÓ LÀ SỰ LỰA CHỌN CỦA CẢ QUÁ KHỨ, HIỆN TẠI VÀ TƯƠNG LAI!

 Lâu nay vẫn thường nghe những kẻ chống cộng cực đoan ở hải ngoại và những kẻ chống phá đất nước ta dưới chiêu bài đấu tranh cho “dân chủ, nhân quyền” ở trong nước cứ rêu rao cái gọi là “canh tân đất nước”. Đặc biệt là các ngày lễ lớn như 2/9, 30/4 hàng năm và những lúc đất nước sắp diễn ra các sự kiện trọng đại. Mới đây, Việt Tân và các tổ chức phản động lại rêu rao, quy kết là “cộng sản sai lầm, độc đoán, bạo tàn và phá hoại đất nước. Chúng lấy ba trụ cột chính trong tư tưởng rất tốt đẹp, nhân văn sâu sắc của nhà yêu nước Phan Chu Trinh là “khai dân trí, chấn dân khí, hậu dân sinh” hòng “khai tâm mở trí” cho dân ta, nhằm lật đổ chế độ, đưa đất nước đa nguyên về chính trị, với đa đảng đối lập. Thực chất, đám này chẳng hiểu gì về tư tưởng tốt đẹp của cụ Phan, có chăng chỉ biết đến cái vỏ bề ngoài để rồi làm lệch lạc vấn đề; chắc chắn họ không hề biết đến cái tứ sâu sắc của bậc chính nhân như cụ Phan. Đúng là cái giống chim sẻ thì chẳng bao giờ hiểu được cái cao kiến của chim Loan, chim Bằng. Luận về vấn đề này như sau:

1. KHAI DÂN TRÍ:
Cụ Phan Chu Trinh từng nói rằng: “Tôi xin nói thực với các anh, tôi đã bỏ hai phần ba đời tôi để tìm lấy thuốc mà chữa trị cho nước nhà. Thông minh tôi tuy kém, tài trí tôi tuy hèn, nhưng trong buổi giao thời này tôi có thể dám nói rằng: cái trách nhiệm của nòi giống dân tộc Việt Nam tôi quyết không nhường cho ai cả”. Khai Dân Trí: Thời kỳ cụ Phan, đất nước ta đắm chìm trong đêm trường nô lệ không có lối thoát, chế độ nửa thực dân nửa phong kiến như cái thọng lọng siết chặt “yết hầu trí tuệ” của dân ta. Với chính sách ngu để trị, thực dân Pháp lập nhà tù nhiều hơn trường học, dân ta có hơn 90% mù chữ. Chính vì thế mà khát khao cháy bỏng trong con người cụ Phan Chu Trinh là phải khai dân trí cho nhân dân ta. Tuy khát khao khai dân trí cho dân nhưng cụ Phan lại bế tắc trong việc cụ thể hóa tư tưởng của mình, bởi người Pháp chẳng muốn điều này.
Có thể nói rằng, dưới ánh sáng của Đảng, nhân dân ta đã đứng lên đánh đổ chế độ thực dân gần 100 năm. Với tư tưởng “muốn xây dựng Chủ nghĩa xã hội cần có con người XHCN” và phong trào bình dân học vụ ra đời, chính cụ Hồ là người tiên phong trong việc dạy cho người dân không biết chữ; người dân ngày lao động, đêm đến lại tổ chức dạy và học. Sau khi giành độc lập, trường học trên khắp Việt Nam nổi lên như nấm mọc sau mưa. Từ thân phận nô lệ, mất nước mà trở thành người được làm chủ vận mệnh của mình, dân trí ngày càng cao, đến nay có gần 100% người biết chữ. Trí tuệ Việt Nam tỏa sáng trong tất cả các cuộc thi tầm thế giới, bạn bè năm châu khâm phục sự thông tuệ của người Việt Nam. Có thể nói tinh hoa trí tuệ Việt chưa bao giờ tỏa sáng, che mờ cả nhật nguyệt như thời đại Hồ Chí Minh. Vậy, những kẻ chối bỏ, chống lại quê hương để sống đời ký sinh trùng trên cơ thể ngoại bang thì lấy tư cách gì để đòi khai dân trí cho nhân dân Việt Nam!
2. CHẤN DÂN KHÍ:
Chấn dân khí là chấn hưng ý chí, chí khí, khí phách của dân: Thời cụ Phan, trước sức mạnh vật chất áp đảo của thực dân, một bộ phận dân chúng đã mất tự tin, đã trở nên bạc nhược, ươn hèn, cam chịu. Vì vậy, khơi dậy ý chí, chí khí, khí phách của dân là cực kì quan trọng. Sức mạnh tinh thần càng quan trọng hơn khi phải “lấy yếu chống mạnh, lấy ít địch nhiều”. Trước hết, phải làm cho dân thấy rõ lẽ phải, chính nghĩa của mình, thấy rõ truyền thống anh hùng - bất khuất của dân tộc. Trên cơ sở đó, dân sẽ tự tin, tự hào, dũng cảm đương dầu với mọi khó khăn, gian khổ, sẵn sàng chiến đấu, hi sinh vì lẽ phải, vì chính nghĩa của dân tộc, của Tổ quốc! Dù có nhiều anh hùng, hào kiệt đứng lên chiến đấu để giải phóng dân tộc nhưng tựu trung lại họ đều bị Pháp nhấn chìm trong biển máu.
“Dù phải đốt cháy cả dãy trường sơn cũng phải giành được độc lập, tự do”, “chúng ta thà hi sinh tất cả chứ không chịu mất nước, không chịu làm nô lệ”, lời Bác Hồ vang vọng cả non sông đất nước. Lớp lớp trai hùng bước vào những trận đánh “quyết tử cho tổ quốc quyết sinh”, họ mang theo cả hồn thiêng sông núi, khí phách của tiền nhân. Quyết “xối máu nóng rửa vết nhơ nô lệ”, hào khí Việt Nam chưa bao giờ lụi tàn nhưng nó phát tỏa mạnh nhất trong thời đại Hồ Chí Minh. Người Việt chiến đấu với tinh thần mạnh mẽ hơn bao giờ hết, bất chấp kẻ thù hung hãn và hùng mạnh hơn chúng ta nhiều lần. Chính cái dân khí đó đã làm nên những chiến công hiển hách, đánh bại người Pháp, Hoa Kỳ, Trung Quốc…để thu giang sơn về một mối, bảo vệ từng tấc đất thiêng liêng của tổ Quốc. Những kẻ khi Pháp sang thì theo Pháp, Nhật sang lại thờ Nhật, Mỹ vào thì quỳ gối làm đầy tớ để chống lại đất nước và hiện nay vẫn không ngừng phá hoại sự bình an của đất nước, của nhân dân thì đào đâu ra dân khí, đào đâu ra khí phách?
3. HẬU DÂN SINH:
Trước khi có Đảng Cộng sản Việt Nam, dân ta chịu áp bức một cổ hai tròng; dân ta đói khát, bỏ xác ở các đồn điền cao su, đường ray xe lửa. Người Pháp đã “nướng dân đen trên ngọn lửa hung tàn; vùi con đỏ xuống hầm tai vạ”. Cụ Hồ của chúng ta, ngoài chủ nghĩa Mác - Lê Nin còn ảnh hướng rất nhiều từ những tư tưởng tiến bộ khác, trong đó có chủ thuyết Tam dân của Tôn Trung Sơn. Người quyết tâm đấu tranh cho khát vọng giải phóng dân tộc, giải phóng con người; vì “dân tộc độc lập, dân quyền tự do, dân sinh hạnh phúc”. Đất nước ta từ chỗ có hơn 2 triệu người dân miền Bắc chết đói năm 1945 mà trở thành những người làm chủ tập thể, các đại công trường XHCN trong thời chiến đã mang lại cơm no, áo ấm cho dân ta. Đất nước ta chưa bao gì có cơ đồ to đẹp như hôm nay, tuyệt đại đa số người dân có cơm ngon, áo đẹp. Một đất nước bước ra từ tro tàn của khói lửa chiến tranh mà có cơ ngươi như hôm nay; đất nước đó phải làm tốt an sinh xã hội, phát triển kinh tế, đất nước đó đáng để tự hào, đáng được khen ngợi. Những kẻ chống cộng là giống ký sinh trùng, không tự nuôi sống được bản thân thì có thể lo cho dân sinh như thế nào? Chẳng ai tin giống vong quốc nô đâu!
Từ những lẽ trên, có thể khẳng định rằng Đảng Cộng sản Việt Nam là sự lựa chọn không chỉ là sự lựa chọn của lịch sự, mà đó là sự lựa chọn của cả quá khứ, hiện tại và tương lai; “dân tộc độc lập, dân quyền tự do, dân sinh hạnh phúc” chỉ có thể được bảo đảm dưới sự lãnh đạo của Đảng. Tất nhiên là để xứng đáng là người lãnh đạo thì mỗi cán bộ, đảng viên phải làm tốt cả hai vai chứ không chỉ mỗi “vai lãnh đạo”; phải đặt trọng tâm lên “vai đầy tớ”. Đầy tớ của nhân dân mà xa rời dân, không vì nhân dân thì thật là thảm họa của đất nước; như thế là “đầy tớ bất vị nhân sinh, bất đẳng phẩn”. Kẻ thù trong lòng ta mới là kẻ thù nguy hiểm nhất, vậy nên phải cắt bỏ ung nhọt, tìm thuốc liều cao để “diệt chuột” thì mới mong xây được “lầu thắng lợi trên nền nhân dân” như cụ Hồ đã dạy./.
-------------
Lão chăn bò DVK - MNQ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét