Đã đến lúc Hà Nội phải thắt chặt cách ly xã hội, thậm chí phải kiểm soát chặt chẽ như Thành phố Hồ Chí Minh lúc này. Kinh nghiệm đau xót từ miền Nam không cho phép bất cứ một địa phương nào mắc sai lầm đi vào vết xe đổ, nhất là Thủ Đô thì càng phải thế.
Chúng ta có thể mất thêm nửa tháng hoặc thậm chí là một tháng chấp nhận những hạn chế, bí bách nhất định về đời sống sinh hoạt... để sớm có một xã hội yên bình, mạnh khoẻ... nhưng phải sớm; hoặc trái lại thì chắc chắn vẫn không tránh khỏi phải thực hiện cách ly xã hội nghiêm ngặt nhưng không có thời hạn và kèm theo nó là cái giá phải trả bằng hàng nghìn, thậm chí là hàng chục nghìn sinh mạng con người cùng sự đình trệ, tê liệt của toàn bộ nền kinh tế và các mặt của đời sống xã hội. Nếu xác định phải làm thì hãy làm sớm khi tình hình còn chưa phức tạp và dân còn tiền, còn gạo cũng như còn sức chịu đựng chứ không nên lừng chừng đợi đến lúc mất kiểm soát đối với bệnh dịch và dân hết tiền hết gạo, mệt mỏi và kiệt quệ không còn khả năng chịu đựng nữa thì không những không đem lại hiệu quả gì mà còn nảy sinh vô vàn hệ luỵ xã hội khác.
Chúng ta có niềm tin vào các biện pháp phòng dịch của Chính phủ, nhưng thực tế cho thấy rằng chúng ta không thể tin 100% người dân sẽ tuân thủ nghiêm ngặt những chính sách ấy. Chúng ta đã thấy những khu vực được treo biển "vùng xanh" nhưng có vẻ như ở phía trong đó người ta lại đang quá tự tin và chủ quan với cái vỏ "vùng xanh" ấy mà nhởn nhơ qua lại, không tuân thủ cách ly xã hội để dẫn đến hậu quả dịch lại bùng lên từ chính trong lòng nơi đó. Tôi gọi là "xanh vỏ đỏ lòng"...
Hãy quyết liệt trước khi quá muộn!
(Ảnh minh hoạ, không khẳng định rằng Hà Nội không có tình trạng tương tự)
Nguồn Thanh niên miền Tây
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét