Chủ Nhật, 16 tháng 6, 2019

HOA MỘT NGÀY ĐÃ HÉO, MÀU NGÀN ĐỜI VẪN TƯƠI

Trong hình ảnh có thể có: một hoặc nhiều người
Có lẽ ông Lý Hiển Long, Thủ tướng Singapore cũng không thể ngờ được phản ứng của dư luận về điều mà ông cho rằng Việt Nam “xâm lược” và “chiếm đóng” Campuchia lại bùng lên dữ dội đến mức như vậy.
Không chỉ người Việt Nam bị tổn thương mà ngay cả nhân dân Campuchia, những người may mắn thoát chết dưới bàn tay của bọn đồ tể Pol Pot - Ieng Sary - Khieu Samphan cũng cảm thấy bị xúc phạm.
Có lẽ những người lính tình nguyện Việt Nam bước ra từ cuộc chiến sẽ cảm thấy có cái gì đó nghèn nghẹn nơi cổ họng. Bàn tay nằm chặt lại vì căm giận.

Suốt mười năm chiến đấu gian khổ để lật đổ chế độ bạo tàn Pôn Pốt và các phái phản động khác của Campuchia, những người lính tình nguyện Việt Nam chỉ có một ước nguyện là được trở về nhà, trở về mái trường, nhà máy, cánh đồng xưa, nơi mà chúng tôi đã ra đi, để lên đường giết giặc chứ đâu có ham muốn gì.
Một ước nguyện nhỏ nhoi và rất đỗi đơn sơ đó thôi, mà rất nhiều, hàng vạn, hàng chục vạn người lính đã không thể thực hiện được. Bởi họ đã hy sinh vì súng đạn, bom mìn của kẻ thù, hoặc bệnh tật nơi miền biên viễn.
Nỗi đau là rất lớn, sự mất mát cũng khôn cùng... Nhưng rất mừng là cả hai dân tộc đã hồi sinh và người dân Campuchia luôn biết ơn những người lính của "đội quân nhà Phật" đã đến thật đúng lúc.
Anh Lê Minh Quốc đã viết:
"Năm tháng chiến tranh, đồng đội tôi... đã ngã xuống vì mìn KP2, 45.2A, vì lồng ngực thanh tân đã hứng trọn quả B40 trong một ngày nhạt nắng, trong một chiều mưa trút gió..."

Tôi không thích siêu hình và triết lý, chỉ biết rằng, từ ngày ấy đến nay giữa người dân chùa tháp và Việt Nam vẫn còn mối quan hệ khắng khít, họ đã dành cho những cựu binh Việt Nam tình nguyện năm nào một tình cảm cực kỳ quý mến như đã thân thiết từ lâu lắm rồi.
Sự thật của lịch sử là điều bất biến, không ai có thể làm sai lệch. Tòa án quốc tế kết án Pol Pot và đồng bọn tội diệt chủng đã cho thấy chính nghĩa của Việt Nam qua hành động nghĩa hiệp đưa quân vào Campuchia tiêu diệt Khmer Đỏ.
Năm tháng đã đi qua, nhưng xin đừng quên "Hoa một ngày đã héo/ Máu ngàn đời vẫn tươi".
Những giọt máu oan khuất của người dân Campuchia đã chết dưới bàn tay đồ tể của bọn diệt chủng, máu quân tình nguyện Việt Nam vẫn còn đó. Một sự thật hiển nhiên"./.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét